Huyện Mù Cang Chải, hay còn gọi là Mù Căng Chải, là huyện vùng cao phía Tây tỉnh Yên Bái. Huyện nằm dưới chân dãy Hoàng Liên Sơn ở độ cao 1000m so với mặt nước biển. Đây là nơi sinh sống của nhiều dân tộc như Mông, Dao, Thái và cả người Kinh. Các thửa ruộng bậc thang ở ba xã La Pán Tẩn, Chế Cu Nha và Dế Xu Phình đã được Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch Việt Nam xếp hạng là danh thắng quốc gia.
Những ngày mùa gặt nắng vàng ruộm là điều kiện lý tưởng để đi Mù Cang Chải. Đoàn chúng tôi khởi hành từ sáng sớm trải qua quãng đường 250km đến Tú Lệ, trời cũng đã về chiều. Nghỉ ngơi ở Tú Lệ chuẩn bị cho hôm sau vượt đèo Khau Phạ. Sau quãng đường dài, được tắm suối nước nóng ngay bên đường giúp chúng tôi cảm thấy rất thoải mái. Đặc biệt ở đây có món cốm do người Thái làm rất ngon. Cốm nơi đây như có thêm hương vị núi rừng hòa quyện tạo nên một vẻ rất riêng.
Sáng ngày thứ hai sau khi đã nghỉ ngơi lấy sức, cả đoàn bắt đầu lên đường vượt đèo Khau Phạ. Đứng ở chân đèo Khau Phạ, điểm đầu của huyện Mù Căng Chải, nhìn xuống dưới là cánh đồng Cao Phạ. Những thửa ruộng như những miếng vá chỗ xanh chỗ vàng tạo nên một tấm thảm thật đẹp. Đèo Khau Phạ trở nên khá khó đi khi sương phủ dày đặc. Nhưng sang đến bên kia đèo thì bầu trời trong xanh lại hiện ra trước mắt.
Theo kế hoạch chúng tôi bắt đầu khám phá Nậm Khắt, rồi đến La Pán Tẩn, Dế Xu Phình rồi Mảng Mù. Đến đâu chúng tôi cũng được chiêm ngưỡng những thửa ruộng bậc thang với sắc vàng rực rỡ. Chúng tôi thật sự bị choáng ngợp. Những thửa ruộng xếp tầng uốn cong theo sườn núi, ngọn núi này nối tiếp ngọn núi khác. Lác đác giữa lớp lớp tầng lúa là một vài nhà dân, hoặc những chòi canh lúa của người trong bản. Gần hơn, nơi những ruộng lác đác mấy người đi thăm lúa hay những chú bé chăn trâu. Xa xa trên đỉnh núi mây vẫn vờn quanh và dưới chân núi là những dòng suối uốn lượn. Tất cả tạo nên một bức tranh đẹp giản dị, thanh bình.
Trong chuyến đi, chúng tôi gặp rất nhiều người cũng bị những ruộng lúa nơi đây cuốn hút, từ những bác đã gần 60 tuổi đến những bạn thanh niên mới đôi mươi. Có những người đã đi rất nhiều lần nhưng vẫn cứ muốn đi tiếp và có cả những người từ miền Nam xa xôi cũng quyết tâm đến đây một lần. Họ đều là những con người cởi mở, vui tính, dễ gần và đều có chung một tình yêu với những cảnh đẹp của quê hương.
Trời về chiều, dù rất lưu luyến nhưng chúng tôi vẫn phải tạm biệt những ruộng bậc thang để về thị trấn Mù Cang Chải nghỉ ngơi cho chuyến quay về vào sáng hôm sau. Trước khi ra về, ai nấy đều ngoái lại như muốn nhìn ngắm thêm một lần nữa. Và tôi biết rằng tất cả mọi người đều giống như tôi sẽ quay lại nơi đây vào mùa này năm sau.
Theo Nông thôn Ngày nay